Review sách Cây cam ngọt của tôi
Review sách Cây cam ngọt của tôi là phần luôn được nhiều độc giả đón chờ nhất. Tác phẩm được viết bởi nhà văn nổi tiếng thế giới – José Mauro de Vasconcelos, gây ấn tượng bởi nội dung cảm động, lấy hết nước mắt người đọc cùng những thông điệp ý nghĩa về tình yêu thương giữa người với người
Tác giả sách Cây cam ngọt của tôi
José Mauro de Vasconcelos (1920 – 1984) sinh ra và lớn lên ở vùng nông thôn Rio de Janeiro, thuộc Brazil. Chính bởi hoàn cảnh gia đình nghèo khó, ông phải trải qua quá trình trưởng thành đầy gian truân với nhiều công việc kiếm sống vất vả. Tuy nhiên, đây cũng chính là khoảng thời gian mà tác giả gom nhặt được vốn sống phong phú, cùng tài năng kể chuyện, trí nhớ, trí tưởng tượng đặc biệt. José cảm thấy mình có tiềm năng trở thành một nhà văn nổi tiếng.
Năm 22 tuổi, ông bắt đầu sự nghiệp sáng tác của mình với cuốn tiểu thuyết đầu tay có tên là Banana brava. Trong suốt 40 năm miệt mài viết, José đã cho ra đời hơn 20 tác phẩm khác nhau với giọng văn vô cùng nhẹ nhàng, thấm đượm lòng người. Tuy nhiên, tất cả vẫn chưa thực sự ghi lại dấu ấn mạnh mẽ ở Brazil. Mãi đến năm 1968, tiểu thuyết Cây cam ngọt của tôi ra đời đã lay động và lấy đi vô vàn nước mắt của hàng triệu độc giả. Đây đồng thời cũng là tác phẩm làm nên tên tuổi nhà văn José Mauro de Vasconcelos, vang danh trên khắp thế giới.
Trong suốt sự nghiệp của mình, bên cạnh công việc sáng tác, José còn được biết đến với vai trò là một nhà biên kịch, diễn viên điện ảnh vô cùng thành công.
Tác giả José Mauro de Vasconcelos đã sáng tác cuốn sách nổi tiếng Cây cam ngọt của tôi (Nguồn: Internet)
Review nội dung sách Cây cam ngọt của tôi
Cây cam ngọt của tôi là cuốn tiểu thuyết kể về một chú bé đáng yêu, tinh nghịch có tên là Zeze, 5 tuổi, sinh ra và lớn lên trong một gia đình nghèo đông con. Ước mơ của cậu là trở thành một nhà thơ cổ thắt nơ bướm. Zeze bẩm sinh đã thông minh, lại sống trong nghịch cảnh nên suy nghĩ già dặn và chín chắn hơn rất nhiều so với những đứa trẻ cùng trang lứa.
Có thể thấy, cái nghèo đã đeo bám dai dẳng gia đình Zeze, bố mẹ phải lao động quần quật để kiếm miếng ăn nên thời gian gần gũi, chia sẻ với nhau luôn thật hiếm hoi. Cậu bé thường phải tự nghĩ ra các trò chơi và tự mình tận hưởng nó. Thậm chí, Zeze còn chơi khăm hàng xóm, bạn bè. Chính vì thế, các anh chị trong nhà đều cho rằng cậu rất hư hỏng, đặc biệt là người chị gái tên Gloria.
Đầu óc tưởng tượng phong phú đã giúp Zeze tự biến khu vườn trong nhà trở thành rừng rậm Amazon, thậm chí là Châu Phi. Cậu tự mình đi khám phá những vùng đất mới lạ trên thế giới bằng sự hình dung và ước mơ khám phá vô tận. Thật may mắn khi Zeze có một cậu em trai tên là Luis, luôn chăm sóc em như một ông vua, đưa em đi thăm thú khu vườn, dòng sông trong trí tưởng tượng của mình.
Zeze chấp nhận nhường món đồ chơi duy nhất trong nhà cho Luis chỉ để dỗ em nín khóc khi hai anh em tới muộn trong ngày phát quà Giáng sinh. Tuy không được mọi người quan tâm, cậu bé vẫn luôn biết cách yêu thương người khác. Em còn dành hẳn cho cha một túi thuốc lá trong ngày Noel, tăng chị Gloria một cuốn sổ bài hát.
Sau này, gia đình Zeze chuyển nhà. Em bất ngờ thấy có một cây cam trong khoảng sân phía sau. Ban đầu, cậu không để ý lắm vì nghĩ mình quá nhỏ để trèo được lên trên. Kỳ lạ thay, dần dần, Zeze phát hiện điều kỳ diệu là mình có thể trò chuyện, tâm sự với cây cam như một người bạn. Cây biết nói, hiểu về mọi thứ trên đời, là nơi để cậu bé bộc bạch hết những nỗi suy tư trong lòng.
Trái lại, gia đình chỉ giao tiếp với em bằng những trận đòn roi. Zeze nhiều lần nghĩ mình đáng lẽ không xứng đáng được sinh ra. Khi nỗi đau đến cùng cực, cậu đã nghĩ đến việc tự kết thúc cuộc đời mình để chấm dứt những tháng ngày bị hành hạ liên tục. Thậm chí, Zeze từng có ý định trả thù hoặc giết một ai đó để thỏa mãn nỗi uất hận trong lòng. Tất nhiên, cậu bé không nghĩ giết chết bằng súng mà là bằng trái tim, muốn một ngày họ sẽ chết vì không nhận được tình yêu thương. Thật sự rất bi kịch khi một chú bé đáng yêu, lương thiện lại hình thành những suy nghĩ tiêu cực đến như thế.
May mắn thay, đến cuối câu chuyện, Zeze đã gặp được một người bác đặc biệt. Đây là người đàn ông Bồ Đào Nha, mang đến cho cậu tình yêu thương ấm áp, là mối liên hệ tuyệt vời giữa người với người. Trích từ lời của Zeze, cậu bé thổ lộ rằng: “Ông ấy là bạn tốt nhất của tớ. Nhưng cậu là vị vua đích thực của cây cối trong vườn, cũng như Luís là vua đích thực của các anh em trai tớ ấy. Trái tim chúng ta cần phải đủ lớn để có chỗ cho tất cả mọi thứ chúng ta yêu thương”.